GỐM SỨ TÂM LINH NASON

VÒNG TRÒN NHÂN QUẢ

"Chỉ có đạo lý mới là thứ quí giá nhất của con người"

Trong cuộc hành trình của nhân loại, biết bao học thuyết đã ra đời để lý giải sự sống — kẻ thì lấy vật chất làm gốc, người lại lấy tâm linh làm nguồn
Thuyết tiến hoá nói rằng con người sinh ra từ sự chọn lọc tự nhiên, từ đấu tranh sinh tồn mà mạnh kẻ thắng, yếu kẻ thua. Nhưng con người đâu chỉ là thân xác! Nếu chỉ tiến hoá để ăn ngon, mặc đẹp, quyền cao, chức lớn… thì con người chẳng khác gì loài thú có học

Chính ĐẠO LÝ — chứ không phải của cải, quyền lực hay tri thức — mới là thước đo giá trị thật của một con người
Đạo lý ấy là biết phụng sự, biết giúp người khác bớt khổ, biết đem niềm vui đến nơi thiếu thốn

Phật giáo nói rằng, mọi thứ đều do nhân duyên sinh, “gieo nhân nào, gặt quả ấy”
Sống có đạo lý là gieo hạt lành, là tạo nhân thiện trong từng suy nghĩ, lời nói, hành động. Khi ta cho đi, ta không mất – mà chính là mở rộng cõi tâm, bước ra khỏi nhà tù của cái tôi nhỏ hẹp
Ngọn đèn chia ra cho hàng ngàn ngọn đèn khác nó vẫn sáng và còn sáng hơn khi các ngọn đèn kia đều sáng

Có người nói: “Ở đời phải khôn ngoan để sống.”
Nhưng khôn ngoan mà không có đạo lý thì chỉ là mưu mẹo
Ngược lại, người có đạo lý dù nghèo cũng giàu tâm, dù yếu cũng mạnh lòng

Thế nên, từ cổ chí kim, mọi bậc minh triết, mọi tôn giáo, mọi con người giác ngộ đều quy về một điểm chung:

“Chỉ có đạo lý – biết phụng sự và thương yêu – mới là thứ quý giá nhất của con người.”

Còn lại tất cả – danh vọng, tiền tài, thân xác, thời gian – rồi cũng tan biến như cát bụi giữa vô thường
Chỉ ĐẠO LÝ mới ở lại — soi sáng ta, và nối ta với muôn đời sau

Đạo Lý Thơ

Đời người thoáng chốc phù vân
Công danh, tiền của… mấy lần lại không
Vàng son rồi cũng hư không
Chỉ còn đạo lý sáng trong cõi lòng

Giúp người là giúp chính ta
Gieo nhân thiện quả nở hoa giữa đời
Tham sân như bóng mây trôi
Buông ra mới thấy thảnh thơi cõi trần

Phật dạy: “Nhân quả chẳng sai,”
Duyên lành vun đắp ngày mai an lành
Một đời phụng sự chân thành
Còn hơn vạn kiếp tranh giành lợi danh

NASON – cô đặc hạt thành
Chỉ mong đạo lý an lành trong men
Khi cần – gốm sứ ánh lên
Như tâm thức sáng giữa đêm nhân trần